Tôi bước vào quán ăn sáng khá sớm. Trong quán không có nhiều người. Đối diện chỗ tôi ngồi là một cặp vợ chồng và đứa con gái nhỏ. Điều khiến tôi chú ý đến người vợ, là dù khuôn mặt trang điểm kỹ càng quần áo xinh xắn thì mái tóc lại được buộc túm rối bù tạm bợ ra đằng sau bằng một cái cặp nho nhỏ trăng trắng. Cô vừa ăn bữa sáng của mình, vừa cho con ăn, thi thoảng ngẩng vội lên trả lời những câu nói có vẻ bâng quơ của chồng, rồi lại cúi xuống đứa con gái nhỏ, dịu dàng.
Anh chồng đủng đỉnh ăn, tay phải cầm đũa, tay trái cầm điện thoại, chăm chú. Đôi lúc, trong vài giây, anh ta lại ngẩng lên khỏi điện thoại, liếc nhìn mấy người đàn bà ăn mặc thời thượng, có vẻ còn son rỗi trong quán.
Tôi thấy thoáng cau mày của người vợ.
Tôi thấy những đầu móng tay đã bắt đầu tróc sơn của cô.
Tôi thấy có đôi khi, anh chồng liếc nhìn những đầu ngón tay tróc sơn của vợ, nhưng chỉ đôi khi, hoặc có thể ánh mắt của anh ta chỉ tiện đường lia qua đôi bàn tay ấy khi đang trên đường ngó nghiêng sang những bàn tay khác.
Tôi thấy những sợi tóc rối loà xoà được vén vội ra sau tai ngại ngần.
Tôi thấy xót xa!
Đa số đàn ông Việt coi cái việc chăm con, cho con ăn, cho con ngủ và ti tỉ thứ khác dính dáng đến con mặc nhiên là việc của vợ. Đàn bà cũng gần như đa số coi đấy là việc của mình, thậm chí đôi lúc còn tự dằn vặt bản thân nếu không thể làm vừa đi làm, vừa lo việc nhà, vừa chăm con cho thật tốt. Bởi, xã hội thì tung hô phụ nữ đảm đang, đàn ông mặc nhiên có quyền ngồi ăn, ngồi nhìn, ngồi liếc những người chẳng phải vợ con mình.
Trong vài lần liếc ấy, có bao nhiêu lần anh ta tự so sánh vợ mình với những người đàn bà khác? Trong vài lần liếc ấy, có lần nào anh ta ngán ngẩm vì mái tóc rối hay những đầu ngón tay đã tróc sơn của vợ?
Tôi không rõ, cũng không dám khẳng định, chỉ thấy suốt gần nửa tiếng, anh ta nói với vợ được vài ba câu, không đút cho con gái ăn lấy một thìa dù bản thân ăn đã xong từ lâu và đĩa bánh cuốn của vợ đã nguội ngắt. Anh ta có vẻ không mấy vui vì phải đợi chờ con ăn, vì vợ đầu bù tóc rối. Vợ anh ta có vẻ không vui, có thể chỉ vì suy nghĩ mình làm vẫn chưa tốt nhiệm vụ cao cả của người vợ. Tóc mình vẫn rối, móng tay vẫn chưa được sơn. Đứa con có vẻ không vui vì không được bố chú ý tới, nó quay sang mè nheo mẹ thật lực. Tất cả họ đều không vui !
Khi đứa con ăn gần hết, người vợ quay lại với đĩa bánh cuốn nguội ngắt của mình, anh chồng vội đứng dậy, ra ngoài trả tiền, mặc sẵn áo mưa rồi ngồi đợi.
Chị vợ ăn vội vài miếng, dắt đứa con gái nhỏ đi theo ra ngoài sau hai phút.
Ngoài trời đang mưa.
Giá mà anh chồng đút cho con vài miếng. Có thể anh ta chẳng nề hà gì. Chỉ là anh ta không nghĩ mình cần làm thế.
Giá mà anh chồng ngồi đợi vợ thêm vài phút.
Giá mà sáng nay trước khi ra khỏi nhà, anh chồng mặc quần áo cho con, hay lấy áo mưa cho đứa trẻ, chắc mái tóc vợ anh không rối bù tạm bợ, và ắt hẳn anh chẳng phải liếc nhìn mấy người đàn bà khác, chẳng phải ngán ngẩm. Khéo chính anh ta sẽ vui vẻ hơn rất nhiều.
Tôi tự hỏi đến bao giờ cái ngán ngẩm dài ngày của anh chồng biến thành nỗi chán vợ? Đến bao giờ người vợ cho phép mình được bắt đầu mệt mỏi?
Đôi khi, hạnh phúc gia đình tiêu tan chỉ bởi những lặt vặt như thế!
Sưu tầm
Chúc bạn ngày nghỉ cuối tuần nhiều niềm vui và hạnh phúc
Trả lờiXóaBạn cũng thế nhé, cuối tuần sum vầy bên gia đình thật ấm áp
Xóa-Cuộc sống quanh chúng ta có lẽ không ít lần chứng kiến những cảnh như trong bài sưu tầm của anh. Em nghĩ, ai cũng vậy, thích ngắm nhìn “cái đẹp” nhất là được sở hữu nữa thì quá tuyệt. Không ai khác hơn, người phụ nữ thích mình luôn “đẹp” trong mắt người đàn ông của mình, nếu nói cho trường hợp cụ thể trong câu chuyện này thì cũng không biết nên bênh vực ai và trách ai. Trong cuộc sống, sự góp ý là điều cần thiết và vô cùng tế nhị, đã là vợ chồng thì sự tế nhị đó cần phải tăng lên gấp nhiều lần, không ai muốn bỏ quên bản thân mình nhưng khi đã làm vợ làm mẹ thì người phụ nữ trong mắt họ chỉ có chồng và con, chăm lo hết mực mà lãng quên chính mình, vô tình lại làm cho chính người chồng trở nên chán ngắt người vợ, rồi dòm ngó, so sánh,…với người phụ nữ khác. Người vợ họ cũng là người nhạy cảm, cảm nhận được sự thay đổi của chồng nhưng biết làm sao khi mọi thứ trong mắt nhau trở thành thói quen, hình ảnh ấy cứ lặp đi lặp lại hàng ngày. Cho nên, việc “làm mới, làm đẹp” trong mắt nhau là điều quan trọng nhất và nhất là đối với cuộc sống vợ chồng. Theo em, bài này tuy không phải mới mẽ trong cuộc sống nhưng nếu bàn luận thẳng tay thì có lẽ vẫn còn nhiều điều để nói, rất gần gũi với cuộc sống chúng ta.
Trả lờiXóa-Em chúc anh tuần mới vui và công việc thuận lợi nhé.
Khi đọc qua bài viết này, anh thấy nó rất gần gủi với cuộc sống mỗi chúng ta, nên anh đăng lên để lắng nghe đóng góp của bạn bè, rất cảm ơn em đã xem và cho ý kiến, đồng ý với những gì em chia sẽ, chúc em cuối tuần có nhiều niềm vui.
XóaĐàn ông, đôi khi ích kỷ vậy đấy. Dù k phải là tất cả, nhưng nhìn chung là như thế. Phụ nữ khổ vì lo toan, vì hy sinh cho mái ấm của mình, trong khi lại vô tình không để ý đến, đàn ông thường yêu bằng mắt, có đòi hỏi quá không khi đàn ông mong muốn ng bạn đời của mình vừa đảm việc nhà, chăm con tốt, đối nội đối ngoại toàn vẹn, lại còn phải lúc nào cũng xinh tươi như hoa trong mắt họ. Trong khi mình thì k bao giờ chịu chung tay gánh vác, chia sẻ dù chỉ một chút việc con con...Giá mà...Giá mà....Những câu giá mà , e đọc mà thấy xót xa. vâng, giá như hai người chỉ một chút thôi dung hòa cho nhau, mọi sự sẽ khác, a nhỉ?
Trả lờiXóaMong là đàn ông ai cũng sẽ nhìn thấy những điều này...
Chúc a luôn vui và mạnh khỏe, a nhé.
Giá như anh chồng chung tay gánh vác một chút, giá như người vợ biết cách làm giảm tính ích kỷ của ông chồng, đúng thế em à, nếu hai người dung hòa thêm một chút thì mọi sự sẽ khác, chúc em cuối tuần vui vẻ.
XóaSang thăm Bạn và Chúc Bạn những ngày nghỉ cuối tuần vui và đong đầy yêu thương
Trả lờiXóaNhất định vậy rồi...hi, mình cũng chúc bạn luôn ấm nồng bên già đình bạn nhé.
XóaCó lẽ đây là một thực trạng chung của đàn ông VN hay sao /-đúng là có nhiều người như vậy thật -
Trả lờiXóaChúc bạn tối vui nhe -
Mình đồng ý với nhận xét của bạn đó, nhiều người có tính gia trưởng thì hành động đó họ coi là bình thường, đáng buồn.
XóaLâu rồi mới thấy bạn sang chơi, chúc bạn luôn vui khỏe nhé.
Đã là vợ chồng, 1 gia đình chung nên theo Chị nghĩ cả 2 phải cùng nhau cáng đáng mọi chuyện trong ngoài vì có như thế mới gọi là gia đính phải khg GH ? Chị thấy và nói chung những người đàn ông Vn hay có như vậy , họ nghĩ chỉ cần đi làm đem tiền về là đủ, còn việc nhà, cơm nước, giặt giũ và chăm lo dạy dỗ cho con là bổn phận của phụ nữ, thật xót xa lắm GH à. Cũng như người chồng trong bài viết trên, người đàn ông đó thật chẳng ra làm sao, Anh ta có thể ngồi đợi ở bàn ăn đến khi cô vợ ăn xong rồi ra trả tiền về cũng được em thấy khg? Số phận phụ nữ luôn được các Ông có tánh gia trưởng nghĩ là vậy, phụ nữ phải lo chu toàn việc nội trợ và dạy dỗ con cái thì phải?? Đọc bài này Chị thấy buồn cho số phận những người phụ nữ như trong bài quá em trai à. Hy vọng em trai của Chị khg có tánh gia trưởng nha......Hihi
Trả lờiXóaHôm nay chị gái của em nhận xét chí lý ghê, đúng như chị nói, đã là vợ chồng thì phải gánh vác, chia sẽ cùng nhau bằng một tình thương thật sự chị à.
XóaTuy bây giờ người phụ nữ đã bước ra ngoài xã hội khá nhiều, nhưng hình như cái suy nghĩ về việc chăm nom con cái, công việc gia đình chỉ là chuyện của phụ nữ hay sao, mà không ít ông chồng vẫn thờ ơ và có những hành động mà không ai chấp nhận được như trong bài viết.
Em trai hả, chắc không đủ tầm để gia trưởng chị ui...keke
Em trai của Hưa hả, chỉ mần tầm "gia huy" thui, hẻm vươn tới tầm "gia trưởng" nổi đâu...kakakaka, thui em dìa nha chị zí anh...chui thẳng vô cái kén luôn, ui bận rộn qué...hahaha....hẻm dám lú cái đầu ra...."sợ" qué....huhuhu.
XóaChị gái ơ, em gái chọc ghẹo em trai kìa, chị xử sao cho công bèn cái coai nà hahaha, tầm "trưởng" cao siêu wé mừ, kệ đi lượng sức tầm"huy" đủ xài òi hahaha...phải òi bận rộn wé...bận chui tổ kén hem à....lú za đi coi chừng chị gái bắt ra xử trảm đóa...khakha
XóaMột bên là em gái, 1 bên là em trai , vậy Chị đứng giữa ngó lơ để 2 em tự giải quyết, Chị xen vào mắc công u đầu khg ai lo lại bắt 2 em lo thì có phải làm các em bận rộn hơn khg nè..........Hahaha
XóaHưa ngó lơ, để 2 em tự giải quyết lỡ 2 đứa u đầu, xức trán, gãy gọng,....ai lo đây, lúc đó chẳng lẽ Hưa cũng ngó lơ sao, có phải lúc đó Hưa bị bận rộn gấp 2 hem nè....hichichichic, thà Hưa xen vô đi có gì 2 đứa súm lại lo cho mình Hưa thui, đỡ bận rộn ghê hem....kakakaka
XóaChị gái có cái lý của chị gái ghê ta, để coi cái lý của em gái sao đây...mèn ơi em gái cao tay wé...haha....cho em ôm bụng cười trước rồi tính sau nhoa...khakhakhakha....
XóaChị gái thấy chưa...hẻm bênh em trai đi...bất lơi ghê hem nà....hahahahha....
bi giờ em đang chờ chị gái ra kế sách tiếp tiếp nà...kekekeke
2 em nên nhớ Chị có biệt danh " NGƯỜI RẤT LẠNH LÙNG" trước mọi hoàn cảnh, cho nên dù 2 em có suất chiêu cỡ nào Chị cũng NGÓ LƠ , vì rủi NGO NGAY là KHỔ THÂN Chị thì seo nè.......Kha....Kha.
XóaHưa đó nha, Hưa mà là "NGƯỜI RẤT LẠNH LÙNG" hả, em thấy Hưa là "NGƯỜI RẤT MÍT ƯỚT" thì cóa....hahahaha, cứ để 2 em quánh nhau đi lúc đó Hưa hóc HỤ HỤ HỤ miết cho coi, 2 em kg có dỗ đâu nhoa.....hahahaha
XóaChị giá thì cho rằng "NGƯỜI RẤT LẠNH LÙNG", em gái thì nói chị gái "NGƯỜI RẤT MÍT ƯỚT" cha cha, hẻm biết cái nào đúng đây ta, em trai đang chóng càm si nghĩ nà, nhưng mần chị mà thấy 2 em quánh nhau mừ chị gái ngó lơ thì hẻm chừng lúc đó từ chỗ 2 em quánh nhau, tức chị gái wé chuyển mũi tấn công sang chị gái đóa hahaha, còn nếu chị gái là người MÍT ƯỚT, thì có khi 2 em nhìn chị gái HỤ HỤ HỤ mà tụi em hết quánh nhau luôn á(tại bận ôm bụng...hahaha), chuyển sang chìu chuộng chị gái luôn á....khakhakha, zị chị gái chọn LẠNH hay ƯỚT nà, sớm hồi âm cho em nhoa....khakhakha
Xóa